31 tháng 3, 2008

Gửi một nửa của tôi





Em ở đâu, một nửa của tôi
Có tang thương đau đớn rã rời
Có âm thầm bơ vơ lạc lõng
Có thảng thốt kíếm tìm trong tuyệt vọng
Một nửa của em mất hút trong đời?

Một nửa của em có phải là tôi
Kẻ chiến bại ôm phận người héo hắt?
Tôi giấu mình trong vạn lần cô độc
Trong đau thương nhức nhối một linh hồn
Thấy đời mình bất chợt đã hoàng hôn
Mà ấp ủ trong tim nhiều luyến tiếc ...

Tôi khao khát mong một lần được biết
Em là ai trong triệu triệu con người?
Có khi nào em lướt nhẹ qua tôi
Ta nhìn nhau như những người xa lạ?
Giữa dòng đời trôi xuôi trăm ngả
Có khi nào em tự hỏi như tôi
Người ấy đang buồn đang khổ hay đang vui
Và ao ước được ngọt bùi chia sớt?

Một nửa của tôi ơi, có khi nào bất chợt
Em tha thiết gọi thầm người chẳng biết tên?
Ôi, từ vực sâu thăm thẳm nỗi cô đơn
Ta lặng lẽ ngắm đời mình dang dở...

Hồn một nửa nên hồn tôi rạn vỡ
Tim đơn côi, tim bỗng hóa dại khờ!
Đời phũ phàng vùi dập những ước mơ
Nên vết thương mãi âm thầm nhỏ máu
Em có đến chắc gì em hiểu thấu
Nỗi lòng tôi uất nghẹn một hình hài
Tấm thân này là một nửa của ai
Nghe chua xót như vạn lời mai mỉa!

Có khi nào cũng như tôi lặng lẽ
Nước mắt em rơi thổn thức nghẹn ngào
Chẳng thể cùng ai chia sớt đời nhau
Dẫu có gặp chỉ thêm nhiều cay đắng.
Ở đâu đó giữa mênh mông xa vắng
Em hãy cứ là một-nửa-của-tôi
Gặp làm chi người trong mộng kia ơi!?