24 tháng 11, 2008

HIU HẮT MÙA ĐÔNG


Một chiều qua dốc vắng
Âm thầm nghe đời nghiêng
Giữa mùa đông vô biên
Thấu nỗi đời buốt giá
Gục đầu hoa tàn úa
Đau xót lúc chia phôi
Lạc cành lá im hơi
Rớt vào đâu xa vắng
Một mình bên dốc vắng
Bỗng khát một cơn mưa
Nghe chừng chút hương xưa
Ướp đầy trong hơi thở
Bóng em về đâu đó
Giữa bơ vơ chốn này
Hơi ấm một bàn tay
Đợi suốt đời mòn mỏi
Từng mùa xưa réo gọi
Những kỷ niệm xa xăm
Giữa mùa đông lạnh căm
Nghe như niềm tuyệt vọng.



Không có nhận xét nào: