7 tháng 8, 2008

Truyện ngắn hay: ĐÚNG NƠI QUY ĐỊNH



-Bức thư mà anh mới nhận hôm qua đâu rồi? - Homes giận giữ hỏi.
- Còn ở đâu nữa? - Vợ chàng điềm tĩnh đáp mà không mảy may ngạc nhiên - Nó ở nơi quy định ấy.

Bi kịch của Homes là ở chỗ vợ chàng có tính cẩn thận đến mức quái đản. Nàng chẳng những cẩn thận thu dọn đồ vật của mình mà còn thu dọn cả đồ vật của chồng nữa.
Homes lấy Helena bởi vì nàng có vóc dáng cân đối, xinh đẹp, nói tóm lại là nom giống cô người mẫu đỏm dáng trong các cuốn tạp chí thời trang của Pháp. Song đức ông chồng tương lai trước khi cưới lại không thể ngờ được rằng vợ mình lại kỹ tính đến thế. Nếu như chàng thấy trước đức tính ấy thì chắc hẳn chàng đã suy đi tính lại hàng trăm lần xem mình có nên lấy vợ không. Té ra là đối với hôn nhân thì đôi chân thon thả không phải là điều chủ yếu nhất.

Cái cảnh mà chúng tôi miêu tả ngay trong phần mở đầu của thiên truyện này, thường xuyên được lặp lại, mỗi ngày một nhiều hơn.

- Thế cái búa đâu rồi - Có lần Homes quát lên.

- Thế hôm qua anh để nó ở đâu? - Helena từ tốn nhắc lại.

- Ở trên bàn ăn ấy, anh nhớ rõ điều đó mà!

- Đúng vậy, nhưng phải chăng chỗ của nó là ở đấy? Nó nằm trong hòm chứa dụng cụ ở nhà kho ấy. Nếu như anh sắp xếp mọi thứ đúng nơi quy định thì có phải đỡ mất công đi tìm, còn em cũng không phải cất nó đi và anh đỡ phải hỏi lại không.

Và chuyện này cứ thế tái diễn hết ngày này sang ngày khác.

- Cuốn sách của anh đâu rồi? Cái cuốn sách mà anh mới đọc hôm qua ấy.

- Dĩ nhiên là nó ở nơi quy định.

- Anh để nó ở trên ghế bành nhưng nay chẳng thấy đâu cả.

- Thế đó là chỗ của nó à? Sách phải nằm trong tủ sách chứ không phải trên ghế bành.

- Nghe đây này, Helena, nếu như em muốn giữa chúng ta có hòa bình thì chớ động chạm vào các đồ vật của anh. Cứ để mặc kệ chúng nằm ở chỗ mà anh đã để.

- Nghe đây này, hỡi ông chồng của em - Helena đáp - Nếu như anh muốn em được hạnh phúc thì hãy đặt đồ vật vào đúng nơi quy định. Có như thế thì anh mới tránh cho em cái việc chuyên môn phải đi thu dọn đồ đạc của anh…

Homes phải cố gắng lắm mới nén nổi cơn giận. Chàng tìm bao thuốc lá mà cách đây mươi phút còn nằm trên nóc chiếc radio: Vào những giây phút xúc động chàng bao giờ cũng muốn hút một điếu thuốc. Không tìm thấy bao thuốc, Homes bực dọc gầm lên:

- Thế bao thuốc lá của tôi đâu rồi? Cô đã giấu nó ở chỗ nào?

- Em chả giấu nó ở đâu cả, mà chỉ đặt nó vào đúng nơi quy định thôi, ở trong hộp đựng thuốc lá ấy.

Homes đã hết chịu nổi. Chàng lao đến bóp cổ vợ. Lúc này hai vợ chồng đang ở trong phòng khách.

- Hãy gượm, hãy gượm đã anh! - Helena khò khè ú ớ kêu lên.

- Cô đừng có mà hòng tôi tha thứ! Tôi đã chịu đựng cô như thế là đủ lắm rồi.

- Mà nào em có xin tha thứ đâu! Anh cứ việc giết em đi. Song không phải ở đây. Xác em phải nằm trong phòng ngủ chứ không phải ở ngoài phòng khách.

Những lời của nàng khiến chàng bừng tỉnh. Homes buông tay ra. Chàng thở hổn hển mấy phút, đoạn lôi khẩu súng lục từ trong ngăn bàn ra rồi nã một phát đạn vào trán mình. Helena nhìn chồng từ từ ngã xuống sàn nhà và buồn bã lắc đầu mà nghĩ rằng chàng nằm không đúng nơi quy định.

- Ôi những người đàn ông này - Nàng thở dài, thì thầm nói và lôi xác chồng vào đúng nơi quy định - vào phòng ngủ.

Garcia (Tây Ban Nha) - Lê Sơn (dịch)

Không có nhận xét nào: