20 tháng 3, 2009

CŨNG ĐÀNH


Biết rằng đời chẳng như mơ
Biết rằng chẳng thể mong chờ trăm năm
Cũng đành nhớ trộm thương thầm
Gối đơn lẻ chiếc, dấu nằm lẻ đôi
Phận người-phận cỏ chơi vơi
Nỗi niềm vò xé rối bời trong ta
Đò tình lỡ chuyến thiết tha
Cũng đành ôm chút lụa là dư hương
Dìu nhau qua những yêu thương
Dìu chi qua chốn đoạn trường, Người ơi!
Đau này xin giữ riêng tôi
Sướng vui cầu chúc cho Người trăm năm.

Không có nhận xét nào: