10 tháng 3, 2009

NGÀY XƯA



Em mười sáu tuổi, tôi mười sáu
Ta làm hàng xóm đã lâu rồi
Nhà em có trồng giàn mát mát*
Em thường hái trái ném sang tôi

Em bảo:Ăn đi! Thơm ngọt lắm!
Tôi cười ngượng nghiu ghé răng vào
Mát mát còn xanh, chua như giấm
Nhìn tôi nhăn mặt em... lêu lêu!

Mỗi lúc gặp nhau tôi gọi: "Chị"
Em bĩu môi cười bảo:"Chào em!"
Tôi dại khờ, em càng khờ dại
Mát mát còn xanh vẫn cứ thèm!

Tôi tạc hình em trên phấn viết
Hai lúm đồng tiền khoét nhỏ, to
Em lắc đầu chê: Trông xấu quá
Em véo tôi đau đến... tận giờ!

Bị tôi trêu mãi em ngúng nguẩy
Em bảo giận tôi, mai chẳng sang
Mày chau, mũi hếch, môi cong cớn
Thế nhưng con mắt thì... liếc ngang

Chỉ vu vơ cũng đủ vấn vương
Khi giận, trông em thật dễ thương
Em bảo dễ thương? Thương không dễ!
Cứ thử đi mới biết ...đoạn trường!

Đôi mắt em như cánh sao rơi
Hồn tôi đã lạc bến mê rồi
Thao thức đêm dài tôi dệt mộng
Hai đứa bên nhau đến trọn đời...

Thế mà lâu quá bặt tin nhau
Tôi như đất hạn ngóng mưa rào
Chẳng giận, chẳng hờn mà xa cách
Tôi biết tình em chẳng dat dào

Ôi! Giận mà thương, thương mà giận
Má lúm đồng tiền thuở xưa ơi !
Chẳng biết bây giờ em có nhớ
Chút tình thơ dại đã xa xôi?

Sài Gòn, Trung Tâm CTCH THĐ

(*mát mát:tên gọi khác của chanh dây)

Không có nhận xét nào: