4 tháng 9, 2008

DẠI DỘT



Phải tìm điều gì đó
Để mà ghét em thôi
Để không thương nhớ nữa
Để hết ngóng trông người

Rằng sao em ác thế
Chẳng đoái hoài tình tôi
Rằng sao em xấu thế
Nhìn hoài chẳng giống ai!

Mắt chẳng phải mắt nai
Dịu dàng và mơ mộng
Đôi môi thì mong mỏng
Chắc là chẳng chân thành?

Tôi tìm quanh, tìm quanh
Bao lý do có thể
Tôi bôi bác dáng hình
Của em thật thậm tệ

Rồi thở phào nhẹ nhõm
Thế là xong, là xong
Vừa đặt mình nằm xuống
Nỗi nhớ đã mênh mông!

Tôi lại tìm, lại tìm
Ôi chao! Sao mà khó
Tìm mãi rồi cũng có
Nhưng...là điều để ...thương!

Ôi! Trái tim dại dột
Lần đầu biết yêu đương
Yêu, ghét làm sao lường
Mà cân đong, đo, đếm!

Không có nhận xét nào: